Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

22. Tổng hợp 5 loại salad ngon và dễ làm

Em rất thích ăn salad vì nó không béo, ăn không ngán và lại dễ làm nữa. Có rất nhiều loại salad khác nhau, dễ làm, tốt cho hệ tiêu hóa, tốt cho da mặt, các mẹ có muốn thử không ạ .

1. Salad trứng cút



Cách làm:


- Sơ chế, thái các loại rau củ đã chuẩn bị thành miếng vừa ăn.

- Luộc trứng, bóc bỏ vỏ rồi cắt đôi.

- Với nước trộn salad thì các bạn có thể sử dụng dầu - giấm hoặc bơ đậu phộng đều ngon.

- Cho tất cả vào bát to rồi trộn đều là xong.


2. Salad tôm trộn



Cách làm:
- Phần nước sốt: Cho nước mắm, đường, ớt, tỏi và gừng vào một nồi nhỏ, bật lửa lớn và khuấy đều hỗn hợp cho đến khi đường tan hết. Lọc qua rây để loại bỏ phần bã thừa rồi vắt chanh vào.

- Phần rau: Ngâm rửa sạch các loại rau thơm, giá, dưa leo và cà rốt. Gọt vỏ, xắt hành tây, hành tím và tỏi thành lát. Xắt dưa leo và cà rốt thành sợi. Trộn tất cả rau củ với nhau, sau đó rưới nước sốt lên trộn đều.

- Bày rau ra đĩa rồi gắp tôm đặt lên trên, trang trí thêm bằng lá húng lủi cho đẹp mắt.


3. Salad váng đậu



Cách làm:

- Ngâm mềm váng đậu trong nước ấm. - Thái sợi các loại rau củ và váng đậu - Xào tép với hành lá rồi cho các loại rau củ khác vào xào cùng - Thêm tỏi và dầu mè vào nữa và đảo thêm khoảng 2' thì tắt bếp các bạn ha! Sau đó, để mọi thứ nguội rồi hòa giấm với đường vào trộn cùng. 


4. Salad thịt nguội




Cách làm:

- Ngâm rửa sạch xà lách, sau đó cắt nhỏ ra. Rán giòn bánh mì và thịt nguội lên rồi cắt thành miếng nhỏ. Pha mayonnaise, cá hộp, chanh và gia vị vào với nhau.

- Cho tất cả các nguyên liệu vào bát rồi trộn đều lên.


5. Salad bưởi



Cách làm:

- Luộc chín ngô, đậu và cà rốt. Sau đó, vớt ra bát nước lạnh. 
- Tiếp theo là trộn đều đậu đỏ với mấy thứ ở bước 1 rồi cho bưởi vào. 
- Thêm 1 thìa to mayonnaise và 1 thìa nhỏ siro cam rồi trộn đều lên 
- Cuối cùng, rắc hạt dẻ lên là xong!

21. Tự làm bột chiên thơm ngon

Nguyên liệu:
-250g bột gạo 
-25g bột năng 
-2 quả trứng gà 
-Muối, nước tương, hành lá, gia vị...

Thực hiện:

- Cho bột gạo, bột năng lên nồi, thêm 1/3 muỗng muối cùng một lượng nước xấp xỉ mặt bột, bật lửa nhỏ. Khi bột đủ độ chín, bạn nhấc nồi khỏi bếp, tiếp tục khuấy đều tay cho phần bột đặc lại.



- Nén bột vào mặt khay hoặc thố đã thoa sẵn một lớp dầu bên dưới, hấp cách thủy bột khoảng 30 phút cho bột chín.



- Khi bột chín, bạn hãy lật ngược thố/khay để lấy khối bột ra. Thái bột thành hình khối vuồng đều và đẹp mắt. Bạn hãy cho vào thố đựng các miếng bột đã thái 2 muỗng nước tương để khi chiên chúng có phần đẹp mắt hơn.


- Cho lên chảo 4 muỗng dầu, đợi dầu sôi rồi cho phần bột chiên vào chiên vàng 2 mặt. Khi bột chiên đạt độ vàng nhất định, bạn hãy đập 2 quả trứng vào rồi lật nhanh sang mặt còn lại. Rắc phần hành lá (đầu hành là chủ yếu) đã băm nhỏ vào rồi tắt bếp


Cách làm đồ chua : Đu đủ bào sợi ngâm với nước lạnh cùng tí xíu muối cho ra hết chất mủ. Xong khi gần ăn thì vớt ra để ráo, nếu ai thích ăn chua thì pha dấm đường rồi ngâm đu đủ vào 10 phút trước khi ăn, với tỉ lệ 1 dấm + 1 đường + 2 nước. 

Cách pha nước tương : 1 nước tương + 1 đường + 1/2 dấm đỏ + 1 nước nếu thích ăn chan nước tương vô cùng bột chiên, nếu thích chấm từng miếng bột chiên vào chén nước chấm thì pha 1/2 chén nước. 

- Cho bột chiên ra dĩa và trang trí một số bông hoa tự tỉa cho đẹp mắt. Bạn hãy chuẩn bị một chén nước tương, tương ớt để ăn kèm. Bên cạnh đó, các loại đồ chua bạn không thể quên vì chúng sẽ giúp món ăn thêm ngon và hấp dẫn. Chúc bạn hoàn thành món ăn và có một ngày cuối tuần vui vẻ, quây quần bên gia đình!

Thứ Sáu, 22 tháng 8, 2014

9. Cách dạy con ngủ

Lưu ý rằng, không có một trẻ nào giống một trẻ nào. Mỗi đứa trẻ mỗi hoàn cảnh gia đình khác nhau, điều kiện sống khác nhau mà các con cũng có nhịp sinh học khác nhau. Nhịp sinh học của mẹ (khi mang bầu), quan niệm của gia đình về cách chăm sóc trẻ, về tầm quan trọng của ăn-ngủ-lịch sinh hoạt khoa học là nhưng nhân tố có thể làm thay đổi nhu cầu của trẻ về lâu dài, ví dụ trẻ trường kỳ bị thiếu ngủ sẽ tìm cách thích nghi với hoàn cảnh bằng thức lờ đờ, gắt gỏng, over-excited không điều khiển được hành vi.... và khi lớn cũng sẽ không có thói quen ngủ nhiều. Nói như thế không có nghĩa là mẹ ngủ ít thì đẻ ra con cũng ngủ ít, bản thân Hà béo ngủ cực ít nhất là khi mang bầu, đêm nào 2h sáng vẫn còn đang cày soap operas nhưng con của Hà béo đứa nào đứa nấy ngủ tối thiểu 14h/ngày: bởi vì mình tin rằng con mình, khi sinh ra là lúc gần nhất với nhu cầu tự nhiên, là lúc tốt nhất để mẹ học cách tôn trọng nhu cầu ngủ tối đa để con có thể có cơ hội phát triển tốt nhất về thể chất và tinh thần; bởi vì mình tin rằng nếu trẻ (và cả người lớn) được nghỉ ngơi đầy đủ thì mới thích ăn, thích chơi, thích khám phá và mới có khả năng dời núi non..
.
.
 "Let her sleep, for when she wakes, she can move mountains".
.
Các mẹ theo trường phái tự chơi tự ngủ, đội phản ứng siêu chậm với việc thứ đêm đã tổng kết được như  sau. Nguồn: the babywhisper của Tracy Hogg và Malida Blau.
.
Thời gian thức tối đa mỗi lần của trẻ.
.
Sơ sinh:  50-60 phút
1 tháng:   60-75 phút
2 tháng:  1h15 -1h20
3 tháng:  1h20-1h30
4 tháng:  1h45-2h
5 tháng:  2h-2h25
6 tháng:  2h25-2h30
6,5 -7 tháng: 2h45-3h. Nhiều trẻ có thể thức được lâu hơn
8-10 tháng: 3-4h. Nhiều trẻ có thể thức được lâu hơn
11-12 tháng: 3h30-4h30. Nhiều trẻ có thể đến 5h nếu chuyển sang chỉ ngủ 1 giấc 1 ngày..
.
Thời gian này là thời gian mẹ đặt vào phòng tối. Ôm em 5-10' và đặt em xuống, theo hướng dẫn của phương pháp BabyWhisperer. Mình dùng BabyWise tức là đặt phịch xuống rồi đóng của đi ra thì thời gian trên mình cộng thêm 10 phút là thời gian phải đặt cách ly, mời tự ngủ..
.
Lứa tuổi và nhu cầu ngủ  trung bình, có trẻ cần ngủ nhiều hơn (2 bạn trẻ nhà mình ngủ nhiều hơn chỗ này chừng 1-1,5h) và có trẻ cần ít hơn. Nhưng sự xê dịch không quá xa nếu mẹ tạo điều kiện cho con được ngủ..
.
Sơ sinh. Ngủ 16-20h/ngày. Mỗi chu kỳ 3h thì con ngủ 2h. Đêm chỉ ngủ dài nhất được 5-6h là lại dậy ăn..
Từ 1 -18 tháng trẻ cần được ngủ 15-18h/ngày. Chia như sau:
.  
1-3 tháng: 3 giấc ngủ ngày, mỗi giấc 1,5- 2,5h + một giấc ngắn 30-45'. Đêm dài 8-10h.
4-6 tháng: 2 giấc ngủ ngày dài 2-2,5h mỗi giấc và một giấc ngắn 30-45'> Đêm ngủ 10-12h
6-8 tháng: 2 giấc ngu ngay dài 1-2h mỗi giấc. Đêm ngủ 10-12h
9 tháng: 2 giấc ban ngày, dài mỗi giấc 1,5h. Đêm ngủ  11-12h
1 tuổi: 2 giấc ban ngày mỗi giấc 1-1,5h và đêm ngủ đủ  11,5-12h
18 tháng: (EMILY chuyển từ 14 tháng): 1 giấc ban ngày 1-2h và 11,5-13h ban đêm
2 tuổi: 1 giấc ban ngày 1,5h và 11,5-12h ban đêm
3 tuổi: 1 giấc ban ngày 1h và 11,5h ban đêm
4 tuối: cắt ngủ trưa. Đêm ngủ 11,5-12h
5 tuổi: Đêm ngủ 11h 6 tuổi: Đêm còn 10,5-11h.
.
Khi nào các em cắt giấc ngủ ngày: cách dễ nhất là khi các giấc ngủ ngày tự nhiên ngắn lại hoặc các em ngủ ban đêm tự nhiên tỉnh dậy khóc oang oang, hoặc dậy sớm hơn thường lệ. Emily chuyển cắt ít giấc lại thường sớm hơn sách, nhưng vì thế em ngủ tối sơm hơn lên và tổng thời gian ngủ của 1 ngày của em thì luôn đứng hàng VÔ ĐỊCH không có đối thủ..
.
Còn theo sách thì thời gian các em giảm SỐ giấc ngủ ban ngày sẽ như sau:
4 giấc cắt còn 3 giấc: 3 - 5 tháng
3 --> 2 giấc: 5-8 tháng
2---->1 giấc ban ngày: 13-18 tháng.
.
Khi cắt đi một giấc ngủ ngày thì em cần được đi ngủ ban đêm sớm lên 30’. (Bạn Emily và cả bạn Alexis đã từng có một thời gian dài 5h30 lên chuông ngủ vào giấc đêm)

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

8. 10 lời khuyên giúp cha mẹ cải thiện giao tiếp với trẻ

Giao tiếp hiệu quả với trẻ chính là chìa khóa giúp cha mẹ đạt được các mục tiêu nuôi dạy con cái. Dưới đây là 10 lời khuyên giúp bạn giao tiếp thành công với trẻ.1. Hãy nói về những điều có sẵn trong trí nhớ của trẻ. Bạn có thể khơi gợi cuộc nói chuyện bằng cách nói về đồ chơi, phim hay bất cứ điều gì mà trẻ thích.
2. Thừa nhận bằng lời nói về cảm xúc của trẻ trước khi bạn cần dậy bé một điều gì đó. Cha mẹ thường phạm sai lầm trong cách giáo dục khi nói về cảm xúc của trẻ. Ví dụ khi bé nói rằng “Con ghét cái mũi của con” thì cha mẹ thường vội vàng trả lời ngay “Con có một cái mũi hoàn hảo đấy chứ”. Chính điều này là nguyên nhân khiến trẻ không thường chia sẻ với cha mẹ.


Ảnh minh họa

3. Dạy con chờ đợi thay vì cắt ngang câu chuyện. Hãy dạy con cách chạm nhẹ vào tay người lớn khi có điều muốn nói và yên lặng chờ đợi bạn trả lời. Những đứa trẻ hay xen ngang câu chuyện của người khác thường mất đi cơ hội học cách kiềm chế những cơn bốc đồng của mình và có thể phá vỡ cuộc nói chuyện của người lớn.

4. Chơi trò chơi nhỏ bất cứ khi nào thấy con. Ví dụ, bạn có thể cầm một đồng xu nhỏ rồi giấu về phía sau và đố con xem đồng xu đó nằm ở tay nào. Đó chính là cách tạo dựng mối liên kết vững chắc với con và khiến bé cảm thấy mình có giá trị.
5. Quỳ hoặc ngồi xuống sàn với bé. Điều này giúp bạn và bé gần gũi nhau hơn.
6. Chơi với đồ chơi của con. Chơi đùa là ngôn ngữ của trẻ. Nếu bạn có thể dành 30 giây để vẽ một bức tranh bên cạnh bức tranh con đang tô màu thì bạn đã lấy được toàn bộ sự ngưỡng mộ của bé rồi.


Ảnh minh họa

7. Kể chuyện cho con nghe. Câu chuyện không cần quá dài, kể chuyện chỉ để tạo dựng mối quen hệ để dậy bé một bài học nào đó. Đôi khi chỉ để mở đầu cuộc nói chuyện mà thôi.
8. Giữ lời hứa với trẻ. Trẻ con thường cảm thấy tổn thương khi người lớn không giữ lời hứa với chúng. Đáng buồn là nhiều cha mẹ thường không coi trọng lời hứa với trẻ bằng những lời hứa với bạn bè, đồng nghiệp.


9. Dành nhiều thời gian cho con. Và một khi đã dành thời gian cho con thì hãy tập trung 100% thời gian dành cho con. Hầu hết người lớn đều không thể tương tác với trẻ bởi bé chưa đủ khả năng để có thể hiệu được những nhu cầu của người lớn. Vì thế hãy tập trung vào những điều bé biết, những điều con thích. Như thế bạn đã lấy lòng được trẻ rồi.

10. Đưa ra các câu hỏi mở. Thay vì nói rõ các sự kiện thì cha mẹ hãy đưa ra những câu hỏi kích thích bé suy luận. Các câu hỏi mở thường giúp bé nhớ câu trả lời hơn. Ví dụ bạn có thể hỏi bé những câu hỏi như “Con nghĩ thế nào nếu như chúng ta cùng tắm cho cún?” thay vì đưa ra ý kiến bắt con phải làm gì.

7. 4 “không” khi cho bé làm việc nhà

Không đòi hỏi sự hoàn hảo
Không có ai là hoàn hảo cả, trẻ con cũng thế. Do đó, cha mẹ không nên trông chờ vào sự hoàn hảo khi con làm việc nhà. Không những thế, cha mẹ còn phải chấp nhận những rủi ro có thể xảy ra lúc đầu do các con chưa quen việc, chẳng hạn như gây ra những hư hỏng ngoài ý muốn, kết quả chưa được như ý. Vì vậy, thời gian đầu, tốt nhất cha mẹ nên cùng làm với con, hướng dẫn con cách làm chứ đừng chỉ giao việc cho con rồi chờ kết quả.
Không trì hoãn
Không phải ngẫu nhiên mà ông bà ta có câu “con hư tại mẹ, cháu hư tại bà”. Mỗi lần bố nhờ hoặc sai con làm việc gì, không ít mẹ nói ngay rằng: “Nó mới bé như cái kẹo thì biết làm gì mà anh sai nó”. Với mẹ, con lúc nào cũng bé nhỏ còn việc nhà thì để đợi đến khi nào con “lớn hơn cái kẹo” rồi tính.
Tuy nhiên, thực tế con đã sẵn sàng hơn mẹ nghĩ. Việc nhà con có thể làm rất phong phú, có rất nhiều việc phù hợp với độ tuổi của con. Nếu con còn nhỏ, chưa thể chăm em, làm việc bếp, nấu ăn thì con có thể giúp mẹ gấp quần áo, thu dọn đồ chơi...

Nếu con còn nhỏ, chưa thể chăm em, làm việc bếp, nấu ăn thì con có thể giúp mẹ gấp quần áo, thu dọn đồ chơi... (Ảnh minh họa)
Không ki bo lời khen
Để tạo động lực cho con, đặc biệt là với những bé còn nhỏ, cha mẹ không nên kiệm lời khen. Không cần phải đợi đến khi xong việc mà cha mẹ có thể khen ngợi và khuyến khích ngay khi con đang làm. Những câu như “Bánh Rán của mẹ giỏi quá, gấp sắp xong quần áo của bố mẹ rồi” chắc chắn sẽ tạo cho con rất nhiều động lực, giúp con hoàn thành nhiệm vụ.
Không dùng tiền dụ con
Khi được hỏi có nên hay không việc trả tiền công cho con mỗi lần con giúp việc nhà, phần lớn các chuyên gia tâm lý trẻ em đều cho rằng không nên. Cho con làm việc nhà là để giúp con rèn luyện tính trách nhiệm và học hỏi các kỹ năng sống cơ bản chứ không phải để giúp con kiếm tiền.
Tuy nhiên, vẫn có không ít cha mẹ lại nghĩ rằng cho con tiền thì con sẽ có thêm động lực làm việc. Thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Mỗi lần làm xong việc mẹ cho con tiền sẽ khiến nảy sinh trong con suy nghĩ “làm thì có tiền, không nhận tiền thì không phải làm”.
Thêm vào đó, khi được chu cấp đầy đủ, nhu cầu tự tiêu tiền của con gần như là không có, hoặc có thì con cũng đã có tiền mừng tuổi, tiền ông bà, cô chú hai bên cho. Do đó số tiền lẻ mẹ trả công con lau nhà không thể hấp dẫn bằng một ván chơi games online của con với đám bạn cùng lớp hay lôi con ra khỏi cuộc chat với bạn nào đó trên facebook.
Hi vọng rằng với những chia sẻ của mình, các mẹ sẽ thành công hơn trong việc rèn cho con những khái niệm, thói quen đầu tiên về lao động. Nhất là tránh được cảnh: “mẹ đi công tác xa thì con biết sống sao”.

6. Chuyên gia Harvard tiết lộ cách dạy con

Dưới đây là 5 bí quyết để nuôi dạy trẻ theo hướng như vậy, theo lời Weissbourd.
1. Luôn đặt việc quan tâm tới người khác lên hàng đầu
Vì sao? Các bậc cha mẹ thường có xu hướng coi trọng thành tích học tập cũng như niềm vui của con mình hơn là cách sống "vì người khác". Nhưng trẻ em cần phải học được cách cân bằng nhu cầu của mình với nhu cầu của người khác, dù cho đó là cho bạn mượn quả bóng hay là đứng ra bảo vệ một người bạn bị bắt nạt.
Bằng cách nào? Trẻ cần được bố mẹ dạy dỗ thường xuyên rằng: luôn phải quan tâm đến người khác. Hãy luôn nhắc nhở trẻ về sự "cam kết", kể cả khi trẻ không vui về điều đó. Lấy thí dụ, trước khi con bạn muốn bỏ đội bóng, ban nhạc hay nghỉ chơi với một bạn nào đó, chúng ta nên hỏi trẻ rằng chúng đã cân nhắc xem quyết định đó có ảnh hưởng đến tập thể và các bạn hay không. Cũng đừng quyên khuyến khích trẻ nghĩ cách giải quyết vấn đề trước khi từ bỏ.
Hãy thử:
• Thay vì nói: "Điều quan trọng nhất là con thấy vui", hãy nói với chúng: "Điều quan trọng nhất là con sống có trách nhiệm".
• Hãy đảm bảo rằng những đứa trẻ lớn luôn đối xử với em bé hơn một cách tôn trọng, kể cả khi chúng đang mệt hay bực tức.
• Nhấn mạnh vào sự yêu thương khi trò chuyện cùng những người lớn khác có vị trí quan trọng trong cuộc sống của trẻ, thí dụ như hãy hỏi giáo viên của trẻ rằng ở trường, trẻ có đối xử tốt với bạn hay không.
2. Luôn tạo cơ hội để trẻ tập quan tâm, chăm sóc người khác
Vì sao? Không bao giờ là quá muộn để trở thành người tốt, nhưng không có sự hướng dẫn, dìu dắt của người lớn, trẻ sẽ không thể tự mình trưởng thành được. Chúng cần được thực hành thường xuyên việc quan tâm, chăm sóc người khác, cũng như bày tỏ sự biết ơn đối với những ai yêu thương, quan tâm tới chúng. Các nghiên cứu đã cho thấy những ai có thói quen bày tỏ sự biết ơn cũng có xu hướng hào hiệp, tận tâm, vị tha hơn. Khả năng họ sống khỏe mạnh, hạnh phúc cũng cao hơn so với những người sống chỉ biết mình.
Bằng cách nào? Học cách yêu thương, chăm sóc người khác cũng giống như học chơi một môn thể thao/chơi một nhạc cụ vậy. Phải thực hành mỗi ngày, lặp đi lặp lại. Dù là giúp bạn làm bài tập về nhà hay đỡ người già qua đường. Hãy biến sự quan tâm thành bản năng ở trẻ.
Hãy thử:
- Không thưởng quà cho trẻ cứ mỗi khi trẻ giúp bố mẹ việc nhà (như lau bàn ăn chẳng hạn). Nên để trẻ hiểu việc đỡ đần bố mẹ, anh chị em, hàng xóm là việc hết sức bình thường. Chỉ khen ngợi, thưởng quà cho những hành vi tốt "bất thường" mà thôi.
- Hãy trò chuyện với trẻ về những hành vi thờ ơ và quan tâm trên truyền hình, về sự công bằng hoặc bất công mà trẻ chứng kiến trong đời thực hay nghe trên bản tin.
- Hãy dạy trẻ dành một phút biết ơn mọi người trước bữa ăn, trước khi đi ngủ... Sẵn sàng nói lời cảm ơn với người khác.

3. Mở rộng mối quan tâm của trẻ

Vì sao? Hầu hết trẻ em chỉ quan tâm đến bạn bè và gia đình của chúng. Thách thức của chúng ta là phải giúp chúng vượt ra khỏi vòng tròn nhỏ hẹp đó.
Bằng cách nào? Trẻ cần được học cách lắng nghe và chú ý đến những nhân tố mới xuất hiện trong cuộc sống của chúng, để ý đến những người yếu đuối, cần sự giúp đỡ.
Hãy thử:
- Hãy dạy trẻ luôn thân thiện và tử tế với những người mới gặp, kể cả khi đó chỉ là một chú tài xế xe buýt hay một cô phục vụ bàn.
- Khuyến khích trẻ quan tâm đến những người yếu đuối, tạo cho trẻ cảm giác thoải mái khi giúp đỡ người khác.
- Sử dụng một tờ báo hoặc mẩu tin trên TV để khuyến khích trẻ nghĩ về những khó khăn mà trẻ em ở các nước nghèo đang gặp phải.
4. Hãy là tấm gương lớn nhất cho trẻ
Vì sao? Trẻ sẽ học các giá trị đạo đức bằng cách quan sát hành động của những người thân thiết nhất với chúng. Bạn không thể mong chúng cư xử tốt với một người nếu bản thân bạn luôn tỏ ra hằn học, ghét bỏ người đó.
Bằng cách nào? Bạn phải thành thật, công bằng với trẻ và luôn quan tâm đến người khác. Nhưng điều đó không có nghĩa là lúc nào bạn cũng phải cố làm người hoàn hảo. Để trẻ tôn trọng và tin tưởng chúng ta, các bậc phụ huynh cần biết thừa nhận sai lầm và điểm yếu của mình trước trẻ. Bạn cũng cần tôn trọng suy nghĩ và lắng nghe quan điểm của chúng.
Hãy thử:
- Hãy tham gia các hoạt động cộng đồng ít nhất 1 lần/tháng và rủ cả gia đình dự cùng.
- Hãy hỏi trẻ về những tình huống khó xử mà chúng gặp phải trong ngày khi cả nhà đang ăn tối cùng nhau, giúp trẻ tìm ra cách giải quyết những tình huống đó.
5. Hướng dẫn trẻ kiểm soát những cảm xúc tiêu cực
Vì sao? Thường thì khả năng quan tâm tới người khác luôn bị lấn át bởi sự giận dữ, xấu hổ, ghen tỵ hoặc vô số cảm xúc tiêu cực khác
Bằng cách nào? Chúng ta cần dạy trẻ rằng mọi cảm xúc đều là bình thường, nhưng trẻ cần học cách tiết chế những cảm xúc tiêu cực.
Hãy thử:

Đây là một cách đơn giản để trẻ bình tĩnh trở lại: Hãy yêu cầu trẻ dừng lại, hít thở thật sâu qua đường mũi rồi thở ra đường miệng. Sau đó đếm đến 5. Hãy tập luyện việc này cùng trẻ khi trẻ đang bình tĩnh. Sau đó, bất cứ khi nào thấy trẻ bực bội, giận dữ, hay nhắc trẻ nhớ các bước nói trên và làm việc đó cùng trẻ. Một lúc sau, khi trẻ đã giảm xúc động, hãy để trẻ có cơ hội bày tỏ cảm xúc của mình một cách bình tĩnh hơn.

5. Sức mạnh của lời nói trong giáo dục

Tình huống 1: Con khóc khi bạn đang thay tả cho bé.
Thay vì nói: “Nín khóc nào. Không sao đâu”
Thử nói như thế này: “Mẹ đang nghe thấy con khóc đây. Con đang khó chịu đúng không nào. Mẹ biết cảm giác khó chịu đó của con. Mẹ biết là con không muốn cho mẹ thay tả cho con. Mẹ sẽ cố gắng thay tả thật nhanh, nhanh nhất có thể để con không còn khó chịu nữa nhé. Sắp xong rồi con à, một chút xíu nữa thôi…vậy là xong rồi đó, con thấy dễ chịu chưa nào?”
Lý do: Trong lúc này, thật sự con của bạn cảm thấy khó chịu mà bạn lại nói không sao đâu. Cũng giống bạn vậy đó, khi mà bạn đang khó chịu, buồn bực vì chuyện gì đó mà một người bạn của bạn lại nói với bạn là “không sao đâu” thì bạn có cảm thấy dễ nghe không? bạn có cảm thấy được cảm thông không? Chắc chắn là không. Đứa bé cũng vậy, nó cũng muốn được cảm thông, hiểu được cảm xúc và nhu cầu thực của bé. Bạn không chỉ đem đến cho đứa bé sự an toàn mà bạn cũng cần đem đến cho bé sự cảm thông, chia sẻ. Thông qua việc hiểu được cảm xúc của trẻ, bạn đồng thời dạy cho bé biết cách chia sẻ và sự chân thành, sau này bé lớn lên sẽ có ảnh hưởng tích cực về sự phát triển trí tuệ cảm xúc.
Tình huống 2: Con bạn làm rơi đồ chơi xuống nền nhà và bắt đầu khóc toáng lên
Thay vì nói: “Thôi bỏ nó đi, nó chỉ là đồ chơi thôi mà, con lấy cái khác đi.”
Thử nói như thế này: “Mẹ thấy con làm rơi đồ chơi của con rồi. Mẹ thấy con rất là buồn. Con chơi chưa xong với đồ chơi này phải không? Để mẹ tìm cách nhặt lên cho con chơi tiếp nhé! Con đợi mẹ chút xíu nhé!”
Lý do: Đúng là chúng ta chẳng có gì quá buồn khi rơi món đồ chơi, nhưng đối với trẻ nhỏ, món đồ đang chơi là một điều vô cùng quan trọng và đặc biệt. Rơi mất món đồ chơi đối với trẻ là một điều vô cùng buồn bã. Do vậy, hãy thể hiện sự cảm thông này đối với trẻ. Phải đặt bản thân mình vào tình huống của trẻ để hiểu cảm xúc của trẻ. Bằng cách chia sẻ cảm xúc với trẻ, trẻ cảm thấy bạn gần gũi và hiểu được chúng, bạn tạo cho chúng một sự an toàn. Đồng thời bạn cũng dạy được trẻ sự cảm thông và chia sẻ.


Người Mỹ được khuyến khích dùng lời nói thể hiện sự đồng cảm, chia sẻ và có lý lẽ để nói với con
Tình huống 3: Con của bạn không muốn ngồi vào ghế để ăn cơm
Thay vì nói: “Con ngồi vào ghế để ăn cơm nào, nhanh lên!” hay “Có ngồi vào ghế không thì bảo!”
Thử nói như thế này: “Con muốn tự mình ngồi vào ghế hay con muốn mẹ phải bắt con ngồi vào ghế nào?”
Lý do: Cách nói này bạn vừa đưa ra mệnh lệnh nhưng vừa thể hiện sự chọn lựa. Lúc này con bạn sẽ được quyền chọn lựa, và bé sẽ có ít sự phản kháng hơn là chỉ có 1 mệnh lệnh duy nhất. Nếu con bạn lại tiếp tục từ chối ngồi vào ghế thì bạn có thể nói: “Có vẻ như con không có đói bụng phải không, chắc là con mệt quá rồi, con chẳng muốn ăn nữa phải không nào. Vậy thì con muốn ngồi vào ghế hay là muốn đi lên giường ngủ nào? Con chọn cái nào?” Nếu con bạn vẫn chưa quyết định được chọn cái nào thì bạn nói sẽ quyết định cho con, và bắt đầu đếm 1 đến 3 một cách chậm rãi để con suy nghĩ. Điều này sẽ dạy bé biết tự quyết định, và nếu không quyết định được thì sẽ bị người bắt phải làm theo.
Tình huống 4: Mặc dù đã đến giờ đi ngủ mà con của bạn vẫn cứ chạy lung tung quanh phòng đùa giỡn.
Thay vì nói: “Nằm vào giường nào. Mẹ đã bảo con là vào giường ngủ nào”
Thử nói như thế này: “Mẹ thấy con đang có vấn đề là không tự dừng vận động lại được. Có vẻ như con đang cần mẹ giúp con phải không nào.” Bạn đến ôm con hoặc bế bé lên nhẹ nhàng.
Lý do: Trẻ con rất thích vận động, vốn tự nhiên của trẻ mà. Đôi khi chúng không thể nào tự chủ bản thân chúng được, chúng cần được chúng ta hướng dẫn và chỉ bảo, và dần dần theo thời gian chúng mới tự mình làm điều đó được. Do vậy không nên ép trẻ phải tự làm ngay. Thay vào đó là những hành động, cử chỉ nhẹ nhàng, êm ái từ cha mẹ, chúng hiểu được cảm xúc của yêu thương, và từ đó làm dịu sự nóng nảy của chúng.
Tình huống 5: Bạn cho con bạn một vài cái bánh, bé ăn hết, và lại đòi thêm nữa. Vừa đòi vừa khóc mếu.
Thay vì nói: “Không! Con ăn đủ rồi. Bánh hết rồi.”
Thử nói như thế này: “Mẹ biết là con rất thích ăn bánh. Ngày mai, mẹ sẽ cho con tiếp nữa nhé. Hôm nay con ăn vậy là đủ rồi. Nếu con còn cảm thấy đói thì con có thể ăn những thức ăn khác trên dĩa của con nhé.”
Lý do: Nếu bạn nói cấm đoán cộc lốc và đưa ra lý do không đúng để hạn chế món ăn ưa thích của bé thì bé sẽ thấy bạn không hiểu được cảm xúc của bé. Nhu cầu, sở thích của bé vô cùng quan trọng nên khi bị cấm, bé rất buồn và khó chịu. Bé có thể biết bạn đang nói dối bé. Nhưng nếu bạn nói đầy đủ và có lý hơn, bé sẽ học được cách chọn lựa món ăn khác và biết để dành cho tương lai. Đặc biệt là bé biết bạn đang hiểu nhu cầu và sở thích của bé.
Tình huống 6: Con bạn đang chơi với một bé khác và giựt lấy đồ chơi của bé đó.

Thay vì nói: “Con không được làm thế, hãy lịch sự nào” hay thậm chí là nói bé đó phải chia sẻ đồ chơi với con bạn.
Thử nói như thế này: “Con đã lấy đồ chơi của bạn. Mẹ nghĩ là bạn đang chơi lở dở, chưa xong đâu. Hãy đưa lại cho bạn và hỏi bạn là khi nào thì bạn chơi xong. Khi nào bạn chơi xong thì sẽ đến lượt con chơi mà.”
Lý do: Trẻ từ 18 tháng tuổi là đã có thể hiểu được khái niệm sở hữu rồi, trẻ sẽ không hiểu được đầy đủ ý nghĩa của việc chia sẻ cho đến khi trẻ được 3 tuổi. Đối với trẻ, đồ vật chỉ là sự mở rộng của bản thân mà thôi. Đã là sở hữu là thuộc về bản thân mình. Bạn có muốn chia sẻ với người khác cánh tay hay bàn chân của bạn không? Chắc chắn là không. Vậy thì trẻ cũng hiểu như vậy đấy. Hãy giải thích cho trẻ biết là đồ chơi này là của bạn. Con muốn chơi thì phải hỏi ý của bạn trước, sau đó con cũng sẽ có cơ hội được chơi.